.." Chỉ có mẹ yêu con vô điều kiện
Còn cả thế giới...có điều kiện mới yêu con..."
Mẹ sinh con ra trong khó nhọc, dở dang từ lúc đôi mươi, mẹ ở vậy tần tảo nuôi con khôn lớn. Ngày bé thơ, con vẫn thường ôm cổ mẹ thì thầm: " Mẹ ơi con sẽ ở mãi với mẹ, mẹ nhé!". Mẹ chỉ mỉm cười : " ôi! con gái tôi ngốc nghếch!".
Thế rồi, cái duyên cái phận, con đi lấy chồng xa. Con vẫn nhớ như in ngày vu quy con nhạt nhòa nước mắt. Nước mắt hòa lẫn cơn mưa cuối mùa đông làm bờ vai con run run. Mẹ lặng lẽ quay đi giấu cơn mưa trong lòng mẹ để nắm tay con dặn dò: " Sống hạnh phúc con nhé! Đừng lo cho mẹ"...
Con bỏ quê, bỏ phố núi, bỏ mẹ để hòa vào cuộc sống náo nhiệt nơi thành phố, mẹ lại lặn lội thân cò xuống thăm con mỗi khi nhớ con, nhớ cháu...lại mất ngủ từng đêm mỗi khi nghe con nói con ốm con đau...
Lần này về quê, con thấy mẹ dường như tóc bạc nhiều hơn, mẹ già đi nhiều quá! Một nỗi xót xa dâng tràn trong lòng, con chợt nhận ra mình đã sống quá ích kỉ. Dẫu biết "nước mắt chảy xuôi", tình yêu dành cho con là vô điều kiện mà sao con vẫn nghẹn ngào khi nghĩ đến quy luật "sinh, lão, bệnh, tử" của tạo hóa...
Mùng 8/3 sắp đến rồi, con sẽ gắng về với mẹ, để được gục vào lòng mẹ, được ôm tay mẹ đi ngủ như những ngày thơ ấu. Con biết đối với mẹ mọi món quà vật chất đều không có giá trị, con vẫn hỏi mẹ muốn gì để con gái mua tặng? những lúc ấy mẹ chỉ mỉm cười, nói với con mẹ là người giàu có nhất thế gian còn gì nữa, mẹ giàu có vì mẹ có đến tận 2 “cục vàng” là con gái ngoan ngoãn và bé Đại Miu 18 tháng dễ thương đến thế, tận trong đáy mắt mẹ con thấy một niềm hạnh phúc ngập tràn…Con biết MÓN QUÀ HẠNH PHÚC của mẹ chính là được nhìn thấy con hạnh phúc… Mẹ ơi! Con sẽ cố gắng sống thật tốt để tặng mẹ yêu món quà vô giá ấy mẹ nhé!
Facebook: http://bit.ly/monquahanhphuc-19
0 comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã gửi nhận xét, Xin chờ BQT duyệt